là câu mình hay nói với mẹ, sau khi ôm mẹ 1 cái. Hồi đầu mẹ cũng ngại. Mình cũng ngại. Mà giờ thì mẹ và mình quen và thấy điều đó ấm áp. 2 tuần trước, lúc ở sân tập thể dục đông người, mẹ còn chủ động dang tay để chờ mình ôm. Nhớ lúc đó mình nghĩ thầm “Uây mẹ nay máu nhờ!”. 

Giống như nhiều bạn, quá khứ mình cũng có nhiều tổn thương trong mối quan hệ với mẹ. 

Khác với bố, mẹ nghiêm khắc, luôn đặt ra các kì vọng cao ơi mà cao với mình. Tính mình thì bướng nhất xóm, thành ra ăn mắng ăn đánh thường xuyên. Mình luôn luôn hiểu mẹ có mắng có đánh cũng vì thương mình. Mà chính vì luôn hiểu mẹ vì thương mình mới nghiêm khắc với mình, tổn thương lại càng nặng hơn. Mà mình cứ tự giữ lấy những tổn thương thôi, còn bố mẹ mình vẫn là bố mẹ mình, vẫn phải hiếu kính. Hiếu kính vẫn hiếu kính, nhưng sự gần gũi thì hồi đó nó cũng ít ỏi. 

Khi mình nghiên cứu về các tổn thương thời thơ ấu (Adverse childhood experiences), mình mới hiểu nhiều cái tổn thương hồi lớn hơn, hóa ra nó bắt nguồn từ tổn thương thời thơ ấu thế nào. Thành ra mình hiểu, tại sao khi con cái lớn lên, khó nói lời yêu thương với bố mẹ như vậy. Dù có thể biếu bố mẹ tiền, làm này làm kia cho bố mẹ. Nhưng nó vẫn là cảm giác gượng gượng, kho khó trong người, khi chỉ nghĩ đến việc nói ra “Con yêu bố. Con yêu mẹ.” 

Chẳng phải vì lớn lên cách bày tỏ tình yêu nó khác. 

Vì chúng ta vẫn dễ dàng nói lời yêu với bạn trai, bạn gái, vợ, chồng, con, cái, thậm chí với bạn bè thân sơ sơ cũng dễ dàng nói “chị yêu, em yêu”. Chỉ bởi vì, những mối quan hệ đó chưa kịp có vết gợn nào thôi. Và chính nó đó, những tổn thương (vết gợn) trong các mối quan hệ, chính là cái khiến mình khó nói lời yêu. 

Tại nói ra lời yêu với 1 ai đó, cũng như mở trái tim mình ra đón họ vào. 

Mà nếu trước đó vì họ mình bị tổn thương, sự dè dặt trong cảm xúc là đương nhiên. Chỉ khi nào mình học được bài học rằng tổn thương thực ra có sự quý giá của nó. Vì vậy, hãy mở cửa trái tim mình mọi lúc có thể. Vì cảm giác đong đóng trái tim lại, bản thân mình cũng không thấy dễ chịu gì. 

Mà hay lắm. Từ khi Linh hay nói yêu bố mẹ, và ôm bố mẹ như vậy. Nó thực sự thay đổi mối quan hệ, đặc biệt với mẹ. Bố thì trước giờ vẫn thoải mái với mình thế. Còn mẹ, thấy mẹ dịu dàng hơn, bình tĩnh hơn, ngọt ngào hơn rõ nét. Và 2 mẹ con nói được nhiều chuyện hơn với nhau, gần gũi hơn thật nhiều. Dù vẫn còn những bất đồng. Nhưng cả 2 đều hiểu, bất đồng chỉ là lúc nọ lúc kia,  còn lâu dài vẫn là tình thân. 

Hóa ra thực sự, khi người ta thấy mình được yêu, 1 cách rõ ràng như thế, trái tim người ta đều dịu lại, và hào phóng ban phát tình yêu hơn.

Linh từ từ

Nuôi dưỡng nội lực bằng thiền chánh niệm

Leave a Comment